Cái nắng giữa tháng 9 của khí hậu miền Nam gay gắt hệt như nắng giữa hè của tiết trời miền Bắc. Ngồi trong xe ôtô có máy lạnh mà tôi vẫn cảm nhận rõ sự nóng bức ở bên ngoài lớp cửa kính đang trực chờ.
“Mỗi một ngày đến, mỗi trang báo mở ra là mỗi mảnh đời, nhưng vẫn luôn có cảm giác như mình không theo kịp để vá nỗi đau của các em”.
Cầm trên tay bản danh sách 127 đối tượng xin được trợ cấp từ Quỹ ITA Hàn gắn vết thương, chúng tôi đến Phú Yên với tâm sự nặng trĩu…
Những lá thư bay đi bay lại như những cánh chim, còn những cán bộ thẩm định hồ sơ như chúng tôi không biết mệt mỏi...
ItaExpress - Mấy lần vào phòng làm việc của Ngọc xin tư liệu để viết bài, tôi đều thấy Ngọc chăm chú với từng bộ hồ sơ. Vừa tranh thủ tiếp chuyện tôi, Ngọc vẫn không bỏ dở công việc của mình…
Chúng tôi chạy đua với bóng chiều để kịp làm phóng sự về em Mai Hồng Phước, sau một hồi tìm kiếm, chiếc xe chở đoàn quay phóng sự trờ trới địa chỉ 031 Hoàng Lê Kha, khu phố 3, phường 3, Thị xã Tây Ninh, không ai bảo ai, tất cả đoàn chúng tôi đều vô cùng sửng sốt trước những gì đang nhìn thấy.
ItaExpress – Ban đầu tôi định đi Dakrong và Hướng Hóa, hai huyện miền núi đặc biệt khó khăn của tỉnh Quảng Trị nói riêng và của miền Trung nói chung với một em gái tình nguyện, sau rồi, khi đổi đi cùng với một em trai, vượt đèo đi ngược hướng về phía của nắng táp, gió Lào này, tôi mới hiểu, mình đã quyết định đúng.
ItaExpress - Có những số phận hiện lên trên những lá thư khiến chúng tôi, những người trực tiếp tham gia thẩm định hồ sơ Quỹ ITA-s không khỏi ngậm ngùi. Nhưng bên cạnh đó, vẫn có những điều khiến cho chúng tôi rất phiền muộn.
ItaExpress - Sau khi bàn công việc về Quỹ ITA-s là những câu chuyện phiếm giữa tôi với ông Trương Minh Đông - Tổng biên tập báo Đồng Khởi đột ngột hỏi:
- Tập đoàn Tân Tạo được lợi gì khi làm Quỹ ITA-s như thế này?
ItaExpress - Đã có rất nhiều những câu chuyện diễn ra quanh những bộ hồ sơ được gửi đến Quỹ ITA-s. Câu chuyện về những bức thư, về những số phận và cả về sự sẻ chia….